HAI SỐ PHẬN
Đọc trên mạng hôm nay, tôi bật khóc
Một gia đình, chỉ mẹ với hai con *
Cả hai trẻ đều đã vào đại học
Người mẹ này thật có tấm lòng son
Vào đại học nghĩa là người đã lớn
Sức đã dài vai đã rộng, vuông tròn
Vẫn băn khoăn sợ không được đến trường
Vì tiền học chắc mẹ lo không nổi!
Cũng hôm nay một bé trai chín tuổi**
Cha không còn, mẹ lại ốm đau luôn
Ngày lại ngày trên đường dài rong ruổi
Em kiếm tiền nuôi mẹ, suốt đêm trường
Em vẫn học, em khoe em giỏi toán
Chỉ vậy thôi mà mắt em sáng láng
Thì giờ đâu để cắp sách đến trường?
Học ở đâu? em chỉ lớp tình thương.
Hai cuộc đời không chung hai số phận
Kẻ mạnh mẽ, giúp mẹ qua lận đận
Kẻ ươn hèn, mong mẹ tiếp đỡ nâng
Đời như vậy, ai là kẻ đáng thương?
23/8/2018
Ph. T. Kh.
GHI CHÚ:
*Hai bạn trẻ ở Nghệ An, khỏe mạnh, có nhà xây, có vườn cây. Thế mà than vãn vì ‘có thể’ mẹ không lo được tiền vào học đại học! (đọc bài trên ‘Trí thức trẻ’)
** Cháu bé 9 tuổi ở quận Bình Chánh, TP HCM, hàng ngày phải đi lượm ve chai, bán vé số kiếm tiền nuôi mẹ, đêm nào về đến nhà cũng đã ba giờ sáng, vậy mà em vẫn đi học được! (đọc trên ‘Báo Mới’ ngày 23/8/2018)