TRÒ CHƠI “Ô ĂN QUAN”

Ô ăn quan

TRÒ CHƠI “Ô ĂN QUAN”

“Đình chung ông tiếc chỗ ngồi
“Mỗi khi trống đánh hai dùi kêu vang” (*)

Sinh ra sự nghiệp chẳng dọc ngang
Tay trắng buồn chăng, hỡi cái thằng?
Bảng lảng một trời chiều đông lạnh
Nước mắt chảy vào, tim giá băng

Cũng vì địa vị chẳng cao sang
Chức trọng quyền cao đã chẳng màng
Ai người tri thức cho ta hỏi
Con người cần có chức quyền chăng?

Một góc sân nhà chơi “ăn quan”
Quan đà mất ghế lại thành dân
Đình chung quan tiếc không còn vận
Nghe tiếng trống đình, quan thở than!

Kể ra tính lão cũng là gàn
Quen dân chân trắng, chẳng quen quan
Thói đời chẳng trọng người chân trắng
Ừ, thế thì sao? – mặc thế gian!./.
————————
(*) Hai câu thơ trong bài thơ của chú tôi, cụ Phạm Tiến Thúy viết vào thời điểm CM năm 1945 thành công, đám quan lại bị phế.

Hình trong bài: “Trò chơi ô ăn quan” tranh lụa của họa sĩ Nguyễn Phan Chánh.
Ngày 18/11/2023
Ph. T. Kh.

Add a Comment

Your email address will not be published.