CHIẾC BÓNG CỦA TA
Ta chỉ là một trong nhiều chiếc bóng
Bóng đương nhiên không phải thân xác sống
Di chuyển do người, ngồi đứng do người
Bóng làm sao có được chuyện buồn vui
Mà dẫu có làm sao đời biết được?
Bóng ghi dấu mỗi bước chân ta bước
Trên quê hương, trên mỗi nẻo đường đời
Ta vẫn là ta sao thấy chơi vơi
Vài trang giấy để làm bầu làm bạn
Đời hiện lên trên mực đen giấy trắng
Có cả ngọt bùi xen lẫn đắng cay
Rồi một chiều, nắng tắt báo hết ngày
Cuộc đời tàn chẳng còn dâu cùng bể
Ta không còn, bóng mất đi vì thế
Ta về lại nơi cuối bể cùng trời
Thế là hết, bóng và người đều tắt! ./.
Hình trong bài: Buổi hoàng hôn.
Ngày 16/11/2024
Ph. T. Kh.