THÓI ĐỜI
Hôm qua ông cũng như tôi
Nay lên chức lớn ông ngồi ghế trên
Gặp tôi, làm mặt không quen
Bạn bè thuở ấy ông quên mất rồi
Kể ra thì cũng phải thôi
Có bạn “chân trắng” sợ đời cười chê
Phải ngang chức, phải cận kề
Không quyền, không chức khó bề kết thân
Chờ xem con tạo xoay vần
Hết làm quan, lại là thần dân thôi
Làm dân tội lắm người ơi!
Nhưng là vạn đại, nhất thời là quan
Nhớ câu “miệng lưỡi thế gian”? ./.
Một ngày tháng 1/2017
Ph. T. Kh.